Trong thế giới ngày nay, quân đội đóng vai trò quan trọng trong việc bảo vệ chủ quyền và an ninh quốc gia. Tuy nhiên, không phải quốc gia nào cũng có thể duy trì một lực lượng quân sự mạnh mẽ. Có những quốc gia với quân đội yếu do nhiều lý do như nguồn lực tài chính hạn chế, không có nhu cầu bảo vệ lãnh thổ rộng lớn, hoặc chiến lược quốc phòng khác biệt. Bài viết này sẽ liệt kê top 10 quốc gia có quân đội yếu nhất thế giới vào năm 2025, đánh giá các yếu tố khiến quân đội của các quốc gia này không đủ mạnh mẽ để đối đầu trong các tình huống xung đột quân sự.
Vatican City
Vatican City, hay Thành phố Vatican, là quốc gia có quân đội yếu nhất thế giới. Với diện tích chỉ vỏn vẹn 0.44 km², Vatican không có một quân đội truyền thống. Quốc gia này không có lực lượng vũ trang tự vệ, thay vào đó, Vatican phụ thuộc vào các lực lượng an ninh quốc gia của Ý và sự bảo vệ của lực lượng cảnh vệ Thụy Sĩ. Các thành viên của Cảnh vệ Thụy Sĩ chủ yếu có nhiệm vụ bảo vệ các chức sắc tôn giáo và các sự kiện quan trọng, nhưng họ không có một lực lượng quân sự đủ mạnh để đối phó với bất kỳ đe dọa quân sự nào.
Monaco
Monaco, với diện tích nhỏ bé và dân số ít ỏi, cũng là một trong những quốc gia có quân đội yếu nhất thế giới. Tuy nhiên, Monaco không có một lực lượng quân đội chính thức. Quốc gia này có một đội quân cảnh sát bảo vệ trật tự và an ninh, và quân đội Pháp chịu trách nhiệm bảo vệ Monaco trong trường hợp xảy ra chiến tranh. Quân đội Monaco chỉ gồm một số ít quân nhân, không đủ mạnh để tự vệ trong trường hợp xung đột vũ trang quy mô lớn.
Palau
Palau là một quốc gia nằm ở Thái Bình Dương, có quân đội rất yếu. Palau không duy trì lực lượng quân sự của riêng mình và đã ký kết một hiệp định tự do với Hoa Kỳ, trong đó Washington cam kết bảo vệ Palau trong trường hợp có xung đột quân sự. Chính phủ Palau tập trung vào việc duy trì các lực lượng cảnh sát và bảo vệ an ninh nội bộ hơn là phát triển một quân đội mạnh mẽ. Quốc gia này không có nhu cầu phát triển một lực lượng quân sự mạnh mẽ vì vị trí địa lý của nó nằm xa các khu vực xung đột.
San Marino
San Marino là một trong những quốc gia nhỏ nhất thế giới, có diện tích chỉ khoảng 61 km² và dân số dưới 35.000 người. Quốc gia này không duy trì một lực lượng quân đội chính thức. Thay vào đó, San Marino có một lực lượng bảo vệ quốc gia (Gendarmerie) có nhiệm vụ thực thi pháp luật và bảo vệ trật tự trong quốc gia. Trong trường hợp cần thiết, quốc gia này có thể nhờ đến sự hỗ trợ quân sự của Ý. Với lực lượng quân sự hạn chế, San Marino không có khả năng tự bảo vệ mình trước các mối đe dọa quân sự lớn.
Kiribati
Kiribati là một quốc đảo ở Thái Bình Dương, nơi có lực lượng quân đội yếu. Quốc gia này không duy trì một quân đội chính thức và chủ yếu dựa vào các hiệp định quốc tế để bảo vệ an ninh quốc gia. Kiribati đã ký kết các thỏa thuận với các quốc gia lớn như Australia và New Zealand để đảm bảo sự an toàn. Các lực lượng quân sự của quốc gia này gần như không tồn tại, và nhiệm vụ bảo vệ chủ yếu được giao cho lực lượng cảnh sát và các tổ chức an ninh khu vực.
Tuvalu
Tuvalu là một quốc đảo nhỏ ở Thái Bình Dương với dân số ít ỏi và không có lực lượng quân đội mạnh. Quân đội của Tuvalu không tồn tại, và quốc gia này phụ thuộc vào sự hỗ trợ quân sự từ các quốc gia khác, đặc biệt là Australia và New Zealand. Tuvalu không có đủ ngân sách và tài nguyên để duy trì một quân đội mạnh, do đó, quốc gia này tập trung vào các hoạt động phòng thủ và bảo vệ lãnh thổ qua các hiệp định và sự hỗ trợ quốc tế.
Nauru
Nauru là một quốc gia nhỏ bé ở Thái Bình Dương với quân đội yếu. Quốc gia này không duy trì lực lượng quân đội chính thức và phụ thuộc vào sự hỗ trợ quốc tế để bảo vệ an ninh. Nauru chủ yếu tập trung vào phát triển các lực lượng cảnh sát và các biện pháp an ninh nội bộ để duy trì trật tự. Nauru đã ký kết các thỏa thuận với Australia để đảm bảo sự bảo vệ trong trường hợp có các mối đe dọa quân sự.
Liechtenstein
Liechtenstein, một quốc gia nhỏ nằm ở châu Âu, không có quân đội chính thức. Quốc gia này quyết định từ bỏ quân đội vào năm 1868 và hiện tại chỉ duy trì một lực lượng cảnh sát nhỏ để bảo vệ trật tự trong nước. Liechtenstein dựa vào các hiệp định quốc tế và sự bảo vệ từ các quốc gia lớn, đặc biệt là Thụy Sĩ, để đảm bảo an ninh quốc gia. Với diện tích chỉ khoảng 160 km² và dân số khoảng 40.000 người, Liechtenstein không có nhu cầu phát triển một quân đội mạnh mẽ.
Seychelles
Seychelles, một quốc đảo nằm ở Ấn Độ Dương, không có quân đội mạnh mẽ. Quốc gia này duy trì một lực lượng an ninh với nhiệm vụ bảo vệ lãnh thổ và duy trì trật tự. Tuy nhiên, lực lượng này không đủ mạnh để đối phó với các mối đe dọa quân sự nghiêm trọng. Seychelles phụ thuộc vào sự hỗ trợ quốc tế, đặc biệt là từ các quốc gia lớn như Pháp và Anh, để đảm bảo an ninh quốc gia.
Andorra
Andorra, một quốc gia nhỏ nằm ở dãy núi Pyrenees giữa Pháp và Tây Ban Nha, cũng không duy trì một quân đội. Quốc gia này đã từ bỏ quân đội chính thức từ lâu và hiện tại chỉ có một lực lượng cảnh sát nhỏ để đảm bảo an ninh. Andorra phụ thuộc vào Pháp và Tây Ban Nha trong việc bảo vệ an ninh quốc gia. Quốc gia này không có đủ nguồn lực để phát triển quân đội mạnh, và các thỏa thuận quốc tế đảm bảo sự bảo vệ trong trường hợp xảy ra xung đột.
Lý Do Các Quốc Gia Này Có Quân Đội Yếu
Quân đội yếu của những quốc gia này có thể xuất phát từ nhiều lý do khác nhau:
- Diện tích nhỏ và dân số ít: Các quốc gia như Vatican City, Monaco, và San Marino có diện tích và dân số rất nhỏ, điều này khiến cho việc duy trì một lực lượng quân đội lớn là không cần thiết.
- Chiến lược quốc phòng dựa vào các hiệp định quốc tế: Những quốc gia này thường ký kết các thỏa thuận bảo vệ với các cường quốc quân sự như Hoa Kỳ, Pháp, hoặc các quốc gia láng giềng để đảm bảo an ninh mà không phải tự phát triển lực lượng quân sự.
- Nền kinh tế hạn chế: Các quốc gia như Palau, Nauru, và Tuvalu có nền kinh tế nhỏ và không đủ tài chính để phát triển một quân đội mạnh mẽ.
- Không có mối đe dọa quân sự lớn: Nhiều quốc gia trong danh sách này không có nguy cơ xung đột quân sự lớn vì vị trí địa lý xa xôi hoặc sự ổn định trong khu vực.
Dù quân đội của các quốc gia này không đủ mạnh để đối phó với các mối đe dọa quân sự lớn, nhưng sự bảo vệ an ninh của họ vẫn được đảm bảo thông qua các thỏa thuận quốc tế và sự hỗ trợ từ các cường quốc quân sự. Việc duy trì quân đội mạnh mẽ không phải lúc nào cũng là ưu tiên của những quốc gia này, và họ tập trung vào các phương án bảo vệ an ninh khác nhau để đảm bảo sự ổn định cho quốc gia của mình.